和 hé 朱 zhū 子 zǐ 渊 yuān 石 shí 柏 bǎi 诗 shī - - 洪 hóng 迈 mài
海 hǎi 底 dǐ 灵 líng 根 gēn 石 shí 效 xiào 奇 qí , , 山 shān 经 jīng 地 dì 志 zhì 不 bù 曾 céng 知 zhī 。 。
凝 níng 红 hóng 幻 huàn 出 chū 珠 zhū 千 qiān 颗 kē , , 染 rǎn 紫 zǐ 装 zhuāng 成 chéng 玉 yù 一 yī 枝 zhī 。 。
鹤 hè 骨 gǔ 龙 lóng 姿 zī 随 suí 质 zhì 见 jiàn , , 鸾 luán 栖 qī 凤 fèng 宿 sù 与 yǔ 香 xiāng 宜 yí 。 。
元 yuán 戎 róng 高 gāo 唱 chàng 真 zhēn 难 nán 和 hé , , 愧 kuì 我 wǒ 年 nián 来 lái 笔 bǐ 力 lì 衰 shuāi 。 。
和朱子渊石柏诗。宋代。洪迈。海底灵根石效奇,山经地志不曾知。 凝红幻出珠千颗,染紫装成玉一枝。 鹤骨龙姿随质见,鸾栖凤宿与香宜。 元戎高唱真难和,愧我年来笔力衰。