和 hé 壁 bì 间 jiān 韵 yùn - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
万 wàn 仞 rèn 冈 gāng 边 biān 去 qù 路 lù 长 cháng , , 道 dào 人 rén 采 cǎi 药 yào 试 shì 丹 dān 方 fāng 。 。
弈 yì 枰 píng 谁 shuí 解 jiě 争 zhēng 高 gāo 著 zhe , , 仙 xiān 乐 lè 时 shí 闻 wén 按 àn 大 dà 凉 liáng 。 。
日 rì 落 luò 塔 tǎ 头 tóu 云 yún 气 qì 紫 zǐ , , 雨 yǔ 馀 yú 山 shān 脚 jiǎo 藓 xiǎn 痕 hén 苍 cāng 。 。
年 nián 深 shēn 洞 dòng 古 gǔ 无 wú 尘 chén 迹 jī , , 惟 wéi 有 yǒu 先 xiān 皇 huáng 御 yù 墨 mò 香 xiāng 。 。
和壁间韵。宋代。胡仲弓。万仞冈边去路长,道人采药试丹方。 弈枰谁解争高著,仙乐时闻按大凉。 日落塔头云气紫,雨馀山脚藓痕苍。 年深洞古无尘迹,惟有先皇御墨香。