哭 kū 杜 dù 立 lì 斋 zhāi 先 xiān 生 shēng - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
凤 fèng 鸟 niǎo 才 cái 看 kàn 刷 shuā 羽 yǔ 仪 yí , , 胡 hú 为 wéi 遽 jù 报 bào 哲 zhé 人 rén 萎 wēi 。 。
可 kě 怜 lián 如 rú 晦 huì 遄 chuán 归 guī 日 rì , , 不 bù 及 jí 唐 táng 朝 cháo 既 jì 效 xiào 时 shí 。 。
善 shàn 类 lèi 固 gù 知 zhī 难 nán 着 zhe 脚 jiǎo , , 小 xiǎo 人 rén 未 wèi 可 kě 便 biàn 扬 yáng 眉 méi 。 。
老 lǎo 天 tiān 欲 yù 寿 shòu 斯 sī 文 wén 脉 mài , , 后 hòu 死 sǐ 当 dàng 为 wèi 继 jì 绝 jué 思 sī 。 。
哭杜立斋先生。宋代。胡仲弓。凤鸟才看刷羽仪,胡为遽报哲人萎。 可怜如晦遄归日,不及唐朝既效时。 善类固知难着脚,小人未可便扬眉。 老天欲寿斯文脉,后死当为继绝思。