旧 jiù 题 tí 宝 bǎo 胜 shèng 寺 sì 壁 bì - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
十 shí 里 lǐ 湖 hú 光 guāng 镜 jìng 样 yàng 平 píng , , 银 yín 潢 huáng 一 yí 带 dài 向 xiàng 东 dōng 倾 qīng 。 。
寺 sì 从 cóng 杨 yáng 柳 liǔ 阴 yīn 中 zhōng 出 chū , , 僧 sēng 在 zài 莲 lián 花 huā 会 huì 上 shàng 行 xíng 。 。
佛 fú 地 dì 也 yě 容 róng 担 dān 板 bǎn 汉 hàn , , 梵 fàn 音 yīn 莫 mò 近 jìn 采 cǎi 菱 líng 声 shēng 。 。
我 wǒ 来 lái 借 jiè 榻 tà 醒 xǐng 尘 chén 梦 mèng , , 归 guī 去 qù 吟 yín 诗 shī 韵 yùn 更 gèng 清 qīng 。 。
旧题宝胜寺壁。宋代。胡仲弓。十里湖光镜样平,银潢一带向东倾。 寺从杨柳阴中出,僧在莲花会上行。 佛地也容担板汉,梵音莫近采菱声。 我来借榻醒尘梦,归去吟诗韵更清。