山 shān 中 zhōng 逢 féng 老 lǎo 人 rén - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
头 tóu 白 bái 不 bù 知 zhī 今 jīn 几 jǐ 龄 líng , , 儿 ér 时 shí 犹 yóu 及 jí 见 jiàn 升 shēng 平 píng 。 。
可 kě 怜 lián 野 yě 老 lǎo 无 wú 知 zhī 识 shí , , 却 què 认 rèn 钱 qián 塘 táng 是 shì 汴 biàn 京 jīng 。 。
山中逢老人。宋代。胡仲弓。头白不知今几龄,儿时犹及见升平。 可怜野老无知识,却认钱塘是汴京。