题 tí 劳 láo 劳 láo 亭 tíng - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
流 liú 水 shuǐ 无 wú 情 qíng 去 qù 不 bù 还 hái , , 白 bái 杨 yáng 青 qīng 草 cǎo 满 mǎn 前 qián 山 shān 。 。
古 gǔ 今 jīn 多 duō 少 shǎo 兴 xīng 亡 wáng 事 shì , , 人 rén 自 zì 劳 láo 劳 láo 亭 tíng 自 zì 闲 xián 。 。
题劳劳亭。宋代。胡仲弓。流水无情去不还,白杨青草满前山。 古今多少兴亡事,人自劳劳亭自闲。