和 hé 和 hé 靖 jìng 八 bā 梅 méi 其 qí 二 èr - - 胡 hú 铨 quán
缟 gǎo 裙 qún 练 liàn 帨 shuì 照 zhào 钗 chāi 荆 jīng , , 霜 shuāng 竹 zhú 寒 hán 松 sōng 秀 xiù 色 sè 并 bìng 。 。
八 bā 咏 yǒng 格 gé 高 gāo 凌 líng 太 tài 白 bái , , 千 qiān 林 lín 地 dì 迥 jiǒng 切 qiè 西 xī 清 qīng 。 。
着 zhe 枝 zhī 有 yǒu 味 wèi 知 zhī 深 shēn 意 yì , , 攲 qī 屋 wū 无 wú 言 yán 似 shì 薄 bó 情 qíng 。 。
日 rì 暮 mù 水 shuǐ 边 biān 空 kōng 怅 chàng 望 wàng , , 浑 hún 如 rú 湘 xiāng 浦 pǔ 见 jiàn 皇 huáng 英 yīng 。 。
和和靖八梅 其二。宋代。胡铨。缟裙练帨照钗荆,霜竹寒松秀色并。 八咏格高凌太白,千林地迥切西清。 着枝有味知深意,攲屋无言似薄情。 日暮水边空怅望,浑如湘浦见皇英。