和 hé 伯 bó 氏 shì 包 bāo 山 shān 观 guān 桃 táo 花 huā 韵 yùn - - 胡 hú 仲 zhòng 参 cān
因 yīn 访 fǎng 桃 táo 花 huā 到 dào 岭 lǐng 根 gēn , , 御 yù 林 lín 春 chūn 色 sè 此 cǐ 平 píng 分 fēn 。 。
千 qiān 株 zhū 未 wèi 数 shù 栽 zāi 唐 táng 观 guān , , 一 yī 幅 fú 犹 yóu 堪 kān 画 huà 晋 jìn 源 yuán 。 。
仙 xiān 在 zài 云 yún 间 jiān 无 wú 处 chǔ 觅 mì , , 人 rén 行 xíng 风 fēng 外 wài 有 yǒu 香 xiāng 闻 wén 。 。
笙 shēng 箫 xiāo 隐 yǐn 隐 yǐn 宫 gōng 城 chéng 隔 gé , , 立 lì 尽 jǐn 黄 huáng 昏 hūn 更 gèng 断 duàn 魂 hún 。 。
和伯氏包山观桃花韵。宋代。胡仲参。因访桃花到岭根,御林春色此平分。 千株未数栽唐观,一幅犹堪画晋源。 仙在云间无处觅,人行风外有香闻。 笙箫隐隐宫城隔,立尽黄昏更断魂。