和 hé 邃 suì 卿 qīng 寒 hán 直 zhí - - 胡 hú 宿 sù
子 zi 门 mén 肃 sù 唱 chàng 彻 chè 周 zhōu 庐 lú , , 甲 jiǎ 夜 yè 轻 qīng 寒 hán 腊 là 破 pò 初 chū 。 。
树 shù 底 dǐ 倦 juàn 飞 fēi 还 hái 类 lèi 鹊 què , , 斋 zhāi 中 zhōng 酣 hān 梦 mèng 欲 yù 成 chéng 鱼 yú 。 。
三 sān 钟 zhōng 赋 fù 粟 sù 才 cái 无 wú 取 qǔ , , 五 wǔ 饵 ěr 干 gàn 时 shí 策 cè 已 yǐ 疏 shū 。 。
天 tiān 禄 lù 旧 jiù 来 lái 名 míng 寂 jì 寞 mò , , 更 gèng 堪 kān 窗 chuāng 雪 xuě 照 zhào 残 cán 书 shū 。 。
和邃卿寒直。宋代。胡宿。子门肃唱彻周庐,甲夜轻寒腊破初。 树底倦飞还类鹊,斋中酣梦欲成鱼。 三钟赋粟才无取,五饵干时策已疏。 天禄旧来名寂寞,更堪窗雪照残书。