菁 jīng 菁 jīng 在 zài 中 zhōng 沚 zhǐ - - 胡 hú 宿 sù
周 zhōu 雅 yǎ 传 chuán 遗 yí 咏 yǒng , , 菁 jīng 莪 é 播 bō 淑 shū 声 shēng 。 。
育 yù 材 cái 方 fāng 被 bèi 化 huà , , 在 zài 沚 zhǐ 自 zì 敷 fū 荣 róng 。 。
得 de 地 dì 偏 piān 蒙 méng 润 rùn , , 乘 chéng 时 shí 并 bìng 擢 zhuó 英 yīng 。 。
托 tuō 根 gēn 分 fēn 曲 qū 渚 zhǔ , , 入 rù 学 xué 隶 lì 司 sī 成 chéng 。 。
行 xíng 苇 wěi 仁 rén 同 tóng 洽 qià , , 山 shān 莱 lái 咏 yǒng 可 kě 并 bìng 。 。
圣 shèng 恩 ēn 均 jūn 雨 yǔ 露 lù , , 挺 tǐng 质 zhì 愧 kuì 微 wēi 生 shēng 。 。
菁菁在中沚。宋代。胡宿。周雅传遗咏,菁莪播淑声。 育材方被化,在沚自敷荣。 得地偏蒙润,乘时并擢英。 托根分曲渚,入学隶司成。 行苇仁同洽,山莱咏可并。 圣恩均雨露,挺质愧微生。