贺 hè 简 jiǎn 夫 fū 石 shí 丈 zhàng 罢 bà 令 lìng 先 xiān 期 qī 请 qǐng 老 lǎo - - 韦 wéi 骧 xiāng
七 qī 十 shí 能 néng 归 guī 世 shì 已 yǐ 稀 xī , , 挂 guà 冠 guān 况 kuàng 在 zài 壮 zhuàng 龄 líng 时 shí 。 。
休 xiū 风 fēng 远 yuǎn 过 guò 疏 shū 公 gōng 上 shàng , , 清 qīng 节 jié 未 wèi 甘 gān 陶 táo 令 lìng 卑 bēi 。 。
门 mén 枕 zhěn 白 bái 云 yún 朝 cháo 睡 shuì 美 měi , , 席 xí 函 hán 明 míng 月 yuè 夜 yè 杯 bēi 迟 chí 。 。
区 qū 区 qū 胶 jiāo 禄 lù 宁 níng 无 wú 耳 ěr , , 漏 lòu 尽 jìn 钟 zhōng 鸣 míng 合 hé 自 zì 思 sī 。 。
贺简夫石丈罢令先期请老。宋代。韦骧。七十能归世已稀,挂冠况在壮龄时。 休风远过疏公上,清节未甘陶令卑。 门枕白云朝睡美,席函明月夜杯迟。 区区胶禄宁无耳,漏尽钟鸣合自思。