扫 sǎo 蒙 méng 亭 tíng - - 韦 wéi 骧 xiāng
芜 wú 亭 tíng 一 yī 扫 sǎo 愧 kuì 陈 chén 蕃 fān , , 松 sōng 柏 bǎi 阴 yīn 森 sēn 翠 cuì 竹 zhú 环 huán 。 。
闹 nào 蝈 guō 尽 jǐn 驱 qū 澄 chéng 曲 qǔ 水 shuǐ , , 横 héng 柯 kē 旋 xuán 斫 zhuó 望 wàng 青 qīng 山 shān 。 。
人 rén 归 guī 畎 quǎn 亩 mǔ 醇 chún 风 fēng 在 zài , , 我 wǒ 近 jìn 图 tú 书 shū 白 bái 日 rì 闲 xián 。 。
樗 chū 散 sàn 自 zì 知 zhī 成 chéng 独 dú 乐 lè , , 惭 cán 无 wú 善 shàn 效 xiào 及 jí 民 mín 间 jiān 。 。
扫蒙亭。宋代。韦骧。芜亭一扫愧陈蕃,松柏阴森翠竹环。 闹蝈尽驱澄曲水,横柯旋斫望青山。 人归畎亩醇风在,我近图书白日闲。 樗散自知成独乐,惭无善效及民间。