晓 xiǎo 霁 jì 归 guī 邑 yì - - 韦 wéi 骧 xiāng
夜 yè 枕 zhěn 轻 qīng 寒 hán 睡 shuì 思 sī 衰 shuāi , , 迟 chí 明 míng 方 fāng 霁 jì 促 cù 归 guī 来 lái 。 。
车 chē 徒 tú 虽 suī 患 huàn 泥 ní 行 xíng 蹇 jiǎn , , 林 lín 麓 lù 还 hái 逢 féng 秀 xiù 色 sè 回 huí 。 。
山 shān 雨 yǔ 定 dìng 非 fēi 天 tiān 意 yì 足 zú , , 溪 xī 云 yún 应 yīng 为 wéi 主 zhǔ 人 rén 开 kāi 。 。
野 yě 花 huā 零 líng 乱 luàn 春 chūn 禽 qín 闹 nào , , 此 cǐ 兴 xìng 何 hé 如 rú 鼓 gǔ 吹 chuī 陪 péi 。 。
晓霁归邑。宋代。韦骧。夜枕轻寒睡思衰,迟明方霁促归来。 车徒虽患泥行蹇,林麓还逢秀色回。 山雨定非天意足,溪云应为主人开。 野花零乱春禽闹,此兴何如鼓吹陪。