和 hé 颜 yán 长 zhǎng 道 dào 见 jiàn 寄 jì - - 韦 wéi 骧 xiāng
宛 wǎn 转 zhuǎn 溪 xī 山 shān 邑 yì 落 luò 深 shēn , , 春 chūn 归 guī 云 yún 物 wù 易 yì 成 chéng 阴 yīn 。 。
莺 yīng 穿 chuān 别 bié 坞 wù 遗 yí 新 xīn 子 zi , , 花 huā 谢 xiè 前 qián 村 cūn 失 shī 旧 jiù 林 lín 。 。
自 zì 厌 yàn 簿 bù 书 shū 为 wèi 滞 zhì 迹 jī , , 未 wèi 应 yīng 轩 xuān 冕 miǎn 足 zú 关 guān 心 xīn 。 。
东 dōng 邻 lín 幸 xìng 有 yǒu 颜 yán 明 míng 府 fǔ , , 清 qīng 旷 kuàng 襟 jīn 怀 huái 且 qiě 共 gòng 吟 yín 。 。
和颜长道见寄。宋代。韦骧。宛转溪山邑落深,春归云物易成阴。 莺穿别坞遗新子,花谢前村失旧林。 自厌簿书为滞迹,未应轩冕足关心。 东邻幸有颜明府,清旷襟怀且共吟。