寄 jì 长 zhǎng 道 dào - - 韦 wéi 骧 xiāng
诗 shī 筒 tǒng 寂 jì 寞 mò 过 guò 残 cán 秋 qiū , , 望 wàng 断 duàn 前 qián 山 shān 暮 mù 霭 ǎi 收 shōu 。 。
共 gòng 简 jiǎn 犹 yóu 思 sī 石 shí 岩 yán 句 jù , , 连 lián 镳 biāo 悔 huǐ 失 shī 烂 làn 柯 kē 游 yóu 。 。
晴 qíng 溪 xī 激 jī 浅 qiǎn 声 shēng 还 hái 细 xì , , 栖 qī 鸟 niǎo 争 zhēng 深 shēn 闹 nào 未 wèi 休 xiū 。 。
野 yě 兴 xìng 与 yǔ 君 jūn 当 dāng 不 bù 异 yì , , 不 bù 知 zhī 今 jīn 日 rì 在 zài 层 céng 楼 lóu 。 。
寄长道。宋代。韦骧。诗筒寂寞过残秋,望断前山暮霭收。 共简犹思石岩句,连镳悔失烂柯游。 晴溪激浅声还细,栖鸟争深闹未休。 野兴与君当不异,不知今日在层楼。