和 hé 黄 huáng 彦 yàn 文 wén 示 shì 诗 shī - - 韦 wéi 骧 xiāng
执 zhí 经 jīng 今 jīn 日 rì 再 zài 相 xiāng 从 cóng , , 快 kuài 若 ruò 鸿 hóng 毛 máo 翼 yì 疾 jí 风 fēng 。 。
持 chí 己 jǐ 已 yǐ 怜 lián 仍 réng 旧 jiù 好 hǎo , , 力 lì 文 wén 还 hái 喜 xǐ 后 hòu 来 lái 充 chōng 。 。
平 píng 蹊 qī 安 ān 肯 kěn 容 róng 茅 máo 塞 sāi , , 美 měi 玉 yù 宁 níng 辞 cí 以 yǐ 石 shí 砻 lóng 。 。
顾 gù 我 wǒ 空 kōng 空 kōng 当 dāng 考 kǎo 击 jī , , 愧 kuì 无 wú 术 shù 学 xué 似 shì 河 hé 东 dōng 。 。
和黄彦文示诗。宋代。韦骧。执经今日再相从,快若鸿毛翼疾风。 持己已怜仍旧好,力文还喜后来充。 平蹊安肯容茅塞,美玉宁辞以石砻。 顾我空空当考击,愧无术学似河东。