宿 sù 新 xīn 乐 lè 驿 yì - - 韦 wéi 骧 xiāng
去 qù 秋 qiū 村 cūn 北 běi 宿 sù 僧 sēng 床 chuáng , , 今 jīn 夕 xī 村 cūn 南 nán 寓 yù 驿 yì 堂 táng 。 。
官 guān 仆 pū 颇 pō 谙 ān 蹊 xī 径 jìng 熟 shú , , 野 yě 人 rén 应 yīng 笑 xiào 往 wǎng 来 lái 忙 máng 。 。
敝 bì 裘 qiú 不 bù 耐 nài 春 chūn 寒 hán 甚 shén , , 老 lǎo 马 mǎ 犹 yóu 堪 kān 山 shān 路 lù 长 cháng 。 。
独 dú 酌 zhuó 独 dú 诗 shī 还 hái 独 dú 寐 mèi , , 此 cǐ 中 zhōng 清 qīng 况 kuàng 亦 yì 难 nán 忘 wàng 。 。
宿新乐驿。宋代。韦骧。去秋村北宿僧床,今夕村南寓驿堂。 官仆颇谙蹊径熟,野人应笑往来忙。 敝裘不耐春寒甚,老马犹堪山路长。 独酌独诗还独寐,此中清况亦难忘。