宿 sù 景 jǐng 德 dé 方 fāng 丈 zhàng - - 韦 wéi 骧 xiāng
尘 chén 迹 jī 走 zǒu 尘 chén 途 tú , , 禅 chán 林 lín 少 shǎo 禅 chán 客 kè 。 。
我 wǒ 来 lái 宿 sù 方 fāng 丈 zhàng , , 但 dàn 爱 ài 秋 qiū 月 yuè 白 bái 。 。
夜 yè 分 fēn 始 shǐ 就 jiù 寝 qǐn , , 万 wàn 籁 lài 同 tóng 一 yī 默 mò 。 。
清 qīng 辉 huī 满 mǎn 纱 shā 幌 huǎng , , 归 guī 梦 mèng 徒 tú 反 fǎn 侧 cè 。 。
木 mù 鱼 yú 虽 suī 无 wú 心 xīn , , 琅 láng 琅 láng 动 dòng 吾 wú 息 xī 。 。
宿景德方丈。宋代。韦骧。尘迹走尘途,禅林少禅客。 我来宿方丈,但爱秋月白。 夜分始就寝,万籁同一默。 清辉满纱幌,归梦徒反侧。 木鱼虽无心,琅琅动吾息。