次 cì 韵 yùn 和 hé 聂 niè 充 chōng 甫 fǔ 冬 dōng 晓 xiǎo 初 chū 起 qǐ - - 韦 wéi 骧 xiāng
霜 shuāng 月 yuè 孤 gū 光 guāng 在 zài , , 寒 hán 鸡 jī 一 yí 唱 chàng 催 cuī 。 。
晨 chén 兴 xīng 衣 yī 未 wèi 暖 nuǎn , , 夜 yè 诵 sòng 帙 zhì 犹 yóu 开 kāi 。 。
乡 xiāng 梦 mèng 还 hái 千 qiān 里 lǐ , , 愁 chóu 肠 cháng 过 guò 九 jiǔ 回 huí 。 。
浚 jùn 明 míng 何 hé 所 suǒ 立 lì , , 缇 tí 室 shì 又 yòu 飞 fēi 灰 huī 。 。
次韵和聂充甫冬晓初起。宋代。韦骧。霜月孤光在,寒鸡一唱催。 晨兴衣未暖,夜诵帙犹开。 乡梦还千里,愁肠过九回。 浚明何所立,缇室又飞灰。