和 hé 运 yùn 司 sī 园 yuán 亭 tíng 潺 chán 玉 yù 亭 tíng - - 孙 sūn 甫 fǔ
回 huí 环 huán 引 yǐn 细 xì 泉 quán , , 泉 quán 声 shēng 漱 shù 檐 yán 底 dǐ 。 。
美 měi 哉 zāi 知 zhī 者 zhě 心 xīn , , 清 qīng 通 tōng 乐 lè 流 liú 水 shuǐ 。 。
琤 chēng 琮 cóng 戛 jiá 鸣 míng 球 qiú , , 淅 xī 沥 lì 泛 fàn 绿 lǜ 绮 qǐ 。 。
尘 chén 虑 lǜ 无 wú 由 yóu 得 de , , 何 hé 须 xū 洗 xǐ 双 shuāng 耳 ěr 。 。
和运司园亭潺玉亭。宋代。孙甫。回环引细泉,泉声漱檐底。 美哉知者心,清通乐流水。 琤琮戛鸣球,淅沥泛绿绮。 尘虑无由得,何须洗双耳。