宿 sù 临 lín 川 chuān 村 cūn 舍 shè - - 孙 sūn 觌 dí
林 lín 壑 hè 已 yǐ 秋 qiū 声 shēng , , 凉 liáng 蝉 chán 又 yòu 一 yī 鸣 míng 。 。
人 rén 间 jiān 多 duō 古 gǔ 意 yì , , 地 dì 僻 pì 有 yǒu 微 wēi 行 xíng 。 。
身 shēn 老 lǎo 殊 shū 方 fāng 去 qù , , 愁 chóu 牵 qiān 百 bǎi 虑 lǜ 生 shēng 。 。
途 tú 人 rén 夜 yè 相 xiāng 语 yǔ , , 豺 chái 虎 hǔ 正 zhèng 纵 zòng 横 héng 。 。
宿临川村舍。宋代。孙觌。林壑已秋声,凉蝉又一鸣。 人间多古意,地僻有微行。 身老殊方去,愁牵百虑生。 途人夜相语,豺虎正纵横。