祥 xiáng 符 fú 寺 sì 大 dà 梅 méi 一 yī 树 shù 临 lín 水 shuǐ 初 chū 开 kāi - - 孙 sūn 觌 dí
石 shí 梁 liáng 茆 máo 屋 wū 雨 yǔ 苍 cāng 苔 tái , , 春 chūn 风 fēng 一 yī 笑 xiào 冰 bīng 容 róng 开 kāi 。 。
微 wēi 澜 lán 浸 jìn 月 yuè 卧 wò 疏 shū 影 yǐng , , 一 yī 枝 zhī 的 de 皪 lì 横 héng 江 jiāng 梅 méi 。 。
含 hán 情 qíng 不 bù 语 yǔ 立 lì 雪 xuě 久 jiǔ , , 飞 fēi 步 bù 欲 yù 去 qù 凌 líng 波 bō 回 huí 。 。
纷 fēn 纷 fēn 红 hóng 紫 zǐ 莫 mò 浪 làng 出 chū , , 我 wǒ 欲 yù 楚 chǔ 些 xiē 招 zhāo 归 guī 来 lái 。 。
祥符寺大梅一树临水初开。宋代。孙觌。石梁茆屋雨苍苔,春风一笑冰容开。 微澜浸月卧疏影,一枝的皪横江梅。 含情不语立雪久,飞步欲去凌波回。 纷纷红紫莫浪出,我欲楚些招归来。