秋 qiū 日 rì 登 dēng 山 shān 阁 gé - - 李 lǐ 频 pín
苍 cāng 苍 cāng 山 shān 阁 gé 晚 wǎn , , 杳 yǎo 杳 yǎo 隙 xì 尘 chén 秋 qiū 。 。
偶 ǒu 上 shàng 多 duō 时 shí 立 lì , , 翻 fān 成 chéng 尽 jǐn 日 rì 愁 chóu 。 。
草 cǎo 平 píng 连 lián 邑 yì 动 dòng , , 河 hé 满 mǎn 逐 zhú 江 jiāng 流 liú 。 。
下 xià 视 shì 穷 qióng 边 biān 路 lù , , 行 xíng 人 rén 在 zài 陇 lǒng 头 tóu 。 。
秋日登山阁。唐代。李频。苍苍山阁晚,杳杳隙尘秋。 偶上多时立,翻成尽日愁。 草平连邑动,河满逐江流。 下视穷边路,行人在陇头。