晨 chén 兴 xīng 有 yǒu 叹 tàn - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
月 yuè 落 luò 霜 shuāng 如 rú 雪 xuě , , 风 fēng 回 huí 水 shuǐ 正 zhèng 冰 bīng 。 。
百 bǎi 思 sī 劳 láo 夜 yè 梦 mèng , , 多 duō 病 bìng 怯 qiè 晨 chén 兴 xīng 。 。
世 shì 事 shì 甘 gān 牢 láo 落 luò , , 心 xīn 期 qī 独 dú 战 zhàn 兢 jīng 。 。
床 chuáng 头 tóu 书 shū 在 zài 眼 yǎn , , 且 qiě 莫 mò 负 fù 寒 hán 灯 dēng 。 。
晨兴有叹。宋代。孙应时。月落霜如雪,风回水正冰。 百思劳夜梦,多病怯晨兴。 世事甘牢落,心期独战兢。 床头书在眼,且莫负寒灯。