鄞 yín 中 zhōng 和 hé 张 zhāng 世 shì 隆 lóng 总 zǒng 管 guǎn 春 chūn 晓 xiǎo 即 jí 事 shì - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
春 chūn 欲 yù 归 guī 时 shí 岂 qǐ 得 dé 留 liú , , 杜 dù 鹃 juān 声 shēng 里 lǐ 翠 cuì 阴 yīn 稠 chóu 。 。
柳 liǔ 桥 qiáo 总 zǒng 是 shì 千 qiān 丝 sī 恨 hèn , , 花 huā 径 jìng 真 zhēn 成 chéng 万 wàn 点 diǎn 愁 chóu 。 。
东 dōng 土 tǔ 云 yún 山 shān 供 gōng 我 wǒ 老 lǎo , , 西 xī 湖 hú 风 fēng 月 yuè 称 chēng 公 gōng 游 yóu 。 。
相 xiāng 逢 féng 一 yī 笑 xiào 难 nán 重 zhòng 觅 mì , , 急 jí 趁 chèn 馀 yú 芳 fāng 醉 zuì 玉 yù 舟 zhōu 。 。
鄞中和张世隆总管春晓即事。宋代。孙应时。春欲归时岂得留,杜鹃声里翠阴稠。 柳桥总是千丝恨,花径真成万点愁。 东土云山供我老,西湖风月称公游。 相逢一笑难重觅,急趁馀芳醉玉舟。