鄞 yín 川 chuān 道 dào 中 zhōng 呈 chéng 友 yǒu 人 rén - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
青 qīng 山 shān 不 bù 断 duàn 烟 yān 苍 cāng 苍 cāng , , 梅 méi 花 huā 如 rú 雪 xuě 东 dōng 风 fēng 香 xiāng 。 。
春 chūn 来 lái 天 tiān 地 dì 恰 qià 十 shí 日 rì , , 眼 yǎn 见 jiàn 草 cǎo 木 mù 生 shēng 辉 huī 光 guāng 。 。
清 qīng 溪 xī 行 xíng 舟 zhōu 暮 mù 鸣 míng 橹 lǔ , , 并 bìng 船 chuán 开 kāi 樽 zūn 共 gòng 君 jūn 语 yǔ 。 。
人 rén 生 shēng 邂 xiè 逅 hòu 自 zì 可 kě 怜 lián , , 明 míng 日 rì 江 jiāng 东 dōng 听 tīng 江 jiāng 雨 yǔ 。 。
鄞川道中呈友人。宋代。孙应时。青山不断烟苍苍,梅花如雪东风香。 春来天地恰十日,眼见草木生辉光。 清溪行舟暮鸣橹,并船开樽共君语。 人生邂逅自可怜,明日江东听江雨。