送 sòng 高 gāo 南 nán 仲 zhòng 之 zhī 华 huá 亭 tíng - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
子 zi 向 xiàng 云 yún 间 jiān 去 qù , , 吾 wú 空 kōng 泽 zé 畔 pàn 吟 yín 。 。
长 zhǎng 因 yīn 句 jù 中 zhōng 眼 yǎn , , 不 bù 忘 wàng 别 bié 时 shí 心 xīn 。 。
梁 liáng 木 mù 蟠 pán 根 gēn 大 dà , , 渊 yuān 泉 quán 汲 jí 绠 gěng 深 shēn 。 。
丈 zhàng 夫 fū 千 qiān 载 zǎi 事 shì , , 莫 mò 待 dài 鬓 bìn 霜 shuāng 侵 qīn 。 。
送高南仲之华亭。宋代。孙应时。子向云间去,吾空泽畔吟。 长因句中眼,不忘别时心。 梁木蟠根大,渊泉汲绠深。 丈夫千载事,莫待鬓霜侵。