和 hé 僧 sēng 彰 zhāng 无 wú 文 wén 送 sòng 兰 lán 花 huā 韵 yùn - - 柴 chái 元 yuán 彪 biāo
脱 tuō 簪 zān 归 guī 隐 yǐn 白 bái 云 yún 深 shēn , , 不 bù 逐 zhú 时 shí 芳 fāng 事 shì 枉 wǎng 寻 xún 。 。
闲 xián 向 xiàng 草 cǎo 亭 tíng 图 tú 太 tài 极 jí , , 重 zhòng 盟 méng 莲 lián 社 shè 续 xù 东 dōng 林 lín 。 。
春 chūn 风 fēng 分 fēn 到 dào 灵 líng 均 jūn 种 zhǒng , , 臭 chòu 味 wèi 如 rú 同 tóng 惠 huì 远 yuǎn 心 xīn 。 。
一 yī 卷 juàn 离 lí 骚 sāo 清 qīng 彻 chè 骨 gǔ , , 跫 qióng 然 rán 空 kōng 谷 gǔ 足 zú 徽 huī 音 yīn 。 。
和僧彰无文送兰花韵。宋代。柴元彪。脱簪归隐白云深,不逐时芳事枉寻。 闲向草亭图太极,重盟莲社续东林。 春风分到灵均种,臭味如同惠远心。 一卷离骚清彻骨,跫然空谷足徽音。