除 chú 夜 yè 哭 kū 仲 zhòng 孙 sūn 概 gài 其 qí 二 èr - - 徐 xú 瑞 ruì
我 wǒ 老 lǎo 那 nà 堪 kān 哭 kū , , 吞 tūn 声 shēng 泪 lèi 一 yī 襟 jīn 。 。
应 yìng 门 mén 差 chà 慰 wèi 眼 yǎn , , 伏 fú 枕 zhěn 独 dú 伤 shāng 心 xīn 。 。
白 bái 璧 bì 归 guī 黄 huáng 壤 rǎng , , 孤 gū 坟 fén 寄 jì 古 gǔ 林 lín 。 。
凄 qī 凉 liáng 重 zhòng 泣 qì 痛 tòng , , 临 lín 绝 jué 有 yǒu 遗 yí 音 yīn 。 。
除夜哭仲孙概 其二。宋代。徐瑞。我老那堪哭,吞声泪一襟。 应门差慰眼,伏枕独伤心。 白璧归黄壤,孤坟寄古林。 凄凉重泣痛,临绝有遗音。