无 wú 心 xīn 亭 tíng - - 晁 cháo 端 duān 彦 yàn
偶 ǒu 坐 zuò 兹 zī 亭 tíng 上 shàng , , 清 qīng 风 fēng 吹 chuī 客 kè 襟 jīn 。 。
孤 gū 云 yún 方 fāng 出 chū 岫 xiù , , 相 xiāng 对 duì 两 liǎng 无 wú 心 xīn 。 。
无心亭。宋代。晁端彦。偶坐兹亭上,清风吹客襟。 孤云方出岫,相对两无心。