和 hé 李 lǐ 后 hòu 林 lín 分 fēn 惠 huì 琼 qióng 花 huā 降 jiàng 字 zì 韵 yùn - - 徐 xú 经 jīng 孙 sūn
诗 shī 句 jù 寻 xún 芳 fāng 自 zì 抑 yì 扬 yáng , , 一 yī 观 guān 佳 jiā 什 shén 觉 jué 心 xīn 降 jiàng 。 。
山 shān 中 zhōng 玉 yù 蕊 ruǐ 虽 suī 无 wú 数 shù , , 天 tiān 上 shàng 琼 qióng 花 huā 孰 shú 有 yǒu 双 shuāng 。 。
愧 kuì 我 wǒ 未 wèi 能 néng 瞻 zhān 后 hòu 土 tǔ , , 荷 hé 君 jūn 分 fēn 惠 huì 到 dào 南 nán 窗 chuāng 。 。
从 cóng 今 jīn 可 kě 小 xiǎo 中 zhōng 兴 xīng 瑞 ruì , , 大 dà 地 dì 移 yí 根 gēn 到 dào 此 cǐ 邦 bāng 。 。
和李后林分惠琼花降字韵。宋代。徐经孙。诗句寻芳自抑扬,一观佳什觉心降。 山中玉蕊虽无数,天上琼花孰有双。 愧我未能瞻后土,荷君分惠到南窗。 从今可小中兴瑞,大地移根到此邦。