单 dān 老 lǎo 画 huà 树 shù 石 shí 山 shān 水 shuǐ 歌 gē - - 徐 xú 俯 fǔ
老 lǎo 树 shù 笔 bǐ 间 jiān 生 shēng , , 奇 qí 石 shí 笔 bǐ 下 xià 出 chū 。 。 浓 nóng 淡 dàn 高 gāo 低 dī 远 yuǎn 近 jìn 山 shān , , 阴 yīn 晴 qíng 朝 zhāo 暮 mù 烟 yān 云 yún 没 méi 。 。
漠 mò 漠 mò 江 jiāng 天 tiān 杳 yǎo 杳 yǎo 空 kōng , , 不 bù 劳 láo 施 shī 力 lì 自 zì 然 rán 中 zhōng 。 。 便 biàn 于 yú 沙 shā 际 jì 寻 xún 归 guī 路 lù , , 却 què 怪 guài 霜 shuāng 林 lín 叶 yè 不 bù 红 hóng 。 。
单老画树石山水歌。宋代。徐俯。老树笔间生,奇石笔下出。浓淡高低远近山,阴晴朝暮烟云没。 漠漠江天杳杳空,不劳施力自然中。便于沙际寻归路,却怪霜林叶不红。