海 hǎi 上 shàng 和 hé 柴 chái 军 jūn 使 shǐ 清 qīng 明 míng 书 shū 事 shì - - 李 lǐ 中 zhōng
清 qīng 明 míng 时 shí 节 jié 好 hǎo 烟 yān 光 guāng , , 英 yīng 杰 jié 高 gāo 吟 yín 兴 xìng 味 wèi 长 zhǎng 。 。
捧 pěng 日 rì 即 jí 应 yīng 还 hái 禁 jìn 卫 wèi , , 当 dāng 春 chūn 何 hé 惜 xī 醉 zuì 朐 qú 阳 yáng 。 。
千 qiān 山 shān 过 guò 雨 yǔ 难 nán 藏 cáng 翠 cuì , , 百 bǎi 卉 huì 临 lín 风 fēng 不 bù 藉 jí 香 xiāng 。 。
却 què 是 shì 旅 lǚ 人 rén 悽 qī 屑 xiè 甚 shén , , 夜 yè 来 lái 魂 hún 梦 mèng 到 dào 家 jiā 乡 xiāng 。 。
海上和柴军使清明书事。五代十国。李中。清明时节好烟光,英杰高吟兴味长。 捧日即应还禁卫,当春何惜醉朐阳。 千山过雨难藏翠,百卉临风不藉香。 却是旅人悽屑甚,夜来魂梦到家乡。