春 chūn 畦 qí - - 晁 cháo 公 gōng 溯 sù
水 shuǐ 满 mǎn 春 chūn 畦 qí 白 bái , , 云 yún 连 lián 晚 wǎn 照 zhào 黄 huáng 。 。
野 yě 花 huā 时 shí 结 jié 子 zǐ , , 溪 xī 柳 liǔ 不 bù 成 chéng 行 háng 。 。
客 kè 礼 lǐ 容 róng 吾 wú 懒 lǎn , , 酣 hān 歌 gē 与 yǔ 世 shì 忘 wàng 。 。
晚 wǎn 来 lái 得 de 新 xīn 句 jù , , 吟 yín 罢 bà 立 lì 苍 cāng 茫 máng 。 。
春畦。宋代。晁公溯。水满春畦白,云连晚照黄。 野花时结子,溪柳不成行。 客礼容吾懒,酣歌与世忘。 晚来得新句,吟罢立苍茫。