李 lǐ 士 shì 举 jǔ 见 jiàn 寄 jì 次 cì 韵 yùn 为 wèi 谢 xiè 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 晁 cháo 公 gōng 溯 sù
忽 hū 鼓 gǔ 硖 xiá 中 zhōng 棹 zhào , , 来 lái 从 cóng 渝 yú 上 shàng 城 chéng 。 。
何 hé 为 wéi 向 xiàng 南 nán 亩 mǔ , , 本 běn 合 hé 侍 shì 西 xī 清 qīng 。 。
树 shù 色 sè 行 xíng 相 xiāng 引 yǐn , , 滩 tān 声 shēng 鸣 míng 不 bù 平 píng 。 。
青 qīng 城 chéng 有 yǒu 仙 xiān 伯 bó , , 往 wǎng 矣 yǐ 授 shòu 长 cháng 生 shēng 。 。
李士举见寄次韵为谢二首 其一。宋代。晁公溯。忽鼓硖中棹,来从渝上城。 何为向南亩,本合侍西清。 树色行相引,滩声鸣不平。 青城有仙伯,往矣授长生。