还 hái 诸 zhū 唱 chàng 和 hè 雪 xuě 诗 shī 次 cì 韵 yùn 作 zuò 二 èr 首 shǒu - - 晁 cháo 说 shuō 之 zhī
胸 xiōng 中 zhōng 块 kuài 磊 lěi 若 ruò 为 wéi 平 píng , , 今 jīn 日 rì 相 xiàng 如 rú 雪 xuě 赋 fù 成 chéng 。 。
广 guǎng 野 yě 喜 xǐ 逢 féng 三 sān 得 dé 白 bái , , 高 gāo 山 shān 真 zhēn 遇 yù 四 sì 边 biān 明 míng 。 。
瑶 yáo 音 yīn 顾 gù 我 wǒ 何 hé 能 néng 和 hé , , 玉 yù 色 sè 烦 fán 君 jūn 几 jǐ 见 jiàn 倾 qīng 。 。
形 xíng 秽 huì 由 yóu 来 lái 惭 cán 独 dú 目 mù , , 自 zì 怜 lián 犹 yóu 识 shí 佩 pèi 环 huán 声 shēng 。 。
还诸唱和雪诗次韵作二首。宋代。晁说之。胸中块磊若为平,今日相如雪赋成。 广野喜逢三得白,高山真遇四边明。 瑶音顾我何能和,玉色烦君几见倾。 形秽由来惭独目,自怜犹识佩环声。