浮 fú 甘 gān 亭 tíng 上 shàng - - 晁 cháo 说 shuō 之 zhī
浮 fú 甘 gān 亭 tíng 上 shàng 拂 fú 征 zhēng 衣 yī , , 欲 yù 起 qǐ 羁 jī 愁 chóu 却 què 自 zì 非 fēi 。 。
莺 yīng 去 qù 青 qīng 阴 yīn 犹 yóu 转 zhuǎn 响 xiǎng , , 月 yuè 来 lái 碧 bì 嶂 zhàng 有 yǒu 馀 yú 辉 huī 。 。
三 sān 英 yīng 何 hé 处 chǔ 同 tóng 行 háng 乐 lè , , 百 bǎi 丑 chǒu 无 wú 堪 kān 独 dú 息 xī 机 jī 。 。
好 hǎo 濯 zhuó 缨 yīng 尘 chén 惜 xī 蘋 píng 藻 zǎo , , 从 cóng 教 jiào 尘 chén 土 tǔ 半 bàn 天 tiān 飞 fēi 。 。
浮甘亭上。宋代。晁说之。浮甘亭上拂征衣,欲起羁愁却自非。 莺去青阴犹转响,月来碧嶂有馀辉。 三英何处同行乐,百丑无堪独息机。 好濯缨尘惜蘋藻,从教尘土半天飞。