次 cì 韵 yùn 张 zhāng 姑 gū 丈 zhàng 感 gǎn 旧 jiù - - 晁 cháo 说 shuō 之 zhī
闻 wén 道 dào 江 jiāng 头 tóu 柳 liǔ 色 sè 新 xīn , , 可 kě 怜 lián 不 bù 识 shí 洛 luò 阳 yáng 尘 chén 。 。
景 jǐng 龙 lóng 门 mén 外 wài 千 qiān 钟 zhōng 酒 jiǔ , , 葆 bǎo 箓 lù 宫 gōng 前 qián 万 wàn 国 guó 人 rén 。 。
此 cǐ 日 rì 凄 qī 凉 liáng 徒 tú 费 fèi 泪 lèi , , 即 jí 时 shí 兴 xīng 复 fù 愧 kuì 遗 yí 民 mín 。 。
浮 fú 家 jiā 逃 táo 死 sǐ 知 zhī 何 hé 处 chǔ , , 群 qún 寇 kòu 频 pín 招 zhāo 未 wèi 肯 kěn 臣 chén 。 。
次韵张姑丈感旧。宋代。晁说之。闻道江头柳色新,可怜不识洛阳尘。 景龙门外千钟酒,葆箓宫前万国人。 此日凄凉徒费泪,即时兴复愧遗民。 浮家逃死知何处,群寇频招未肯臣。