海 hǎi 陵 líng 寒 hán 食 shí - - 晁 cháo 说 shuō 之 zhī
忽 hū 逢 féng 群 qún 盗 dào 到 dào 江 jiāng 津 jīn , , 惊 jīng 若 ruò 奔 bēn 鱼 yú 跳 tiào 此 cǐ 身 shēn 。 。
烟 yān 焰 yàn 几 jǐ 为 wèi 新 xīn 节 jié 鬼 guǐ , , 风 fēng 尘 chén 敢 gǎn 忆 yì 故 gù 乡 xiāng 人 rén 。 。
几 jǐ 家 jiā 有 yǒu 物 wù 蒸 zhēng 尝 cháng 在 zài , , 到 dào 处 chù 无 wú 时 shí 哭 kū 泣 qì 频 pín 。 。
日 rì 日 rì 凄 qī 风 fēng 兼 jiān 苦 kǔ 雨 yǔ , , 要 yào 知 zhī 寒 hán 食 shí 客 kè 愁 chóu 真 zhēn 。 。
海陵寒食。宋代。晁说之。忽逢群盗到江津,惊若奔鱼跳此身。 烟焰几为新节鬼,风尘敢忆故乡人。 几家有物蒸尝在,到处无时哭泣频。 日日凄风兼苦雨,要知寒食客愁真。