山 shān 亭 tíng 避 bì 暑 shǔ - - 真 zhēn 山 shān 民 mín
怕 pà 碍 ài 清 qīng 风 fēng 入 rù , , 丁 dīng 宁 níng 莫 mò 下 xià 帘 lián 。 。
地 dì 皆 jiē 宜 yí 避 bì 暑 shǔ , , 人 rén 自 zì 要 yào 趋 qū 炎 yán 。 。
竹 zhú 色 sè 水 shuǐ 千 qiān 顷 qǐng , , 松 sōng 声 shēng 风 fēng 四 sì 檐 yán 。 。
此 cǐ 中 zhōng 有 yǒu 幽 yōu 致 zhì , , 多 duō 取 qǔ 未 wèi 伤 shāng 廉 lián 。 。
山亭避暑。宋代。真山民。怕碍清风入,丁宁莫下帘。 地皆宜避暑,人自要趋炎。 竹色水千顷,松声风四檐。 此中有幽致,多取未伤廉。