春 chūn 游 yóu 和 hé 胡 hú 叔 shū 芳 fāng 韵 yùn - - 真 zhēn 山 shān 民 mín
春 chūn 光 guāng 泼 pō 眼 yǎn 明 míng , , 占 zhàn 胜 shèng 得 dé 新 xīn 亭 tíng 。 。
棠 táng 醉 zuì 风 fēng 扶 fú 起 qǐ , , 柳 liǔ 眠 mián 莺 yīng 唤 huàn 醒 xǐng 。 。
非 fēi 无 wú 杯 bēi 泛 fàn 绿 lǜ , , 安 ān 得 dé 鬓 bìn 皆 jiē 青 qīng 。 。
且 qiě 事 shì 日 rì 为 wéi 乐 lè , , 歌 gē 声 shēng 莫 mò 暂 zàn 停 tíng 。 。
春游和胡叔芳韵。宋代。真山民。春光泼眼明,占胜得新亭。 棠醉风扶起,柳眠莺唤醒。 非无杯泛绿,安得鬓皆青。 且事日为乐,歌声莫暂停。