题 tí 永 yǒng 嘉 jiā 梦 mèng 草 cǎo 堂 táng - - 真 zhēn 山 shān 民 mín
留 liú 得 dé 斯 sī 堂 táng 万 wàn 古 gǔ 名 míng , , 江 jiāng 山 shān 不 bù 敢 gǎn 闭 bì 英 yīng 灵 líng 。 。
池 chí 光 guāng 曾 céng 染 rǎn 吟 yín 边 biān 墨 mò , , 草 cǎo 色 sè 犹 yóu 如 rú 梦 mèng 里 lǐ 青 qīng 。 。
南 nán 浦 pǔ 诗 shī 香 xiāng 流 liú 未 wèi 歇 xiē , , 东 dōng 家 jiā 魂 hún 冷 lěng 唤 huàn 难 nán 醒 xǐng 。 。
当 dāng 时 shí 园 yuán 柳 liǔ 俱 jù 尘 chén 迹 jī , , 惟 wéi 有 yǒu 鸣 míng 禽 qín 尚 shàng 可 kě 听 tīng 。 。
题永嘉梦草堂。宋代。真山民。留得斯堂万古名,江山不敢闭英灵。 池光曾染吟边墨,草色犹如梦里青。 南浦诗香流未歇,东家魂冷唤难醒。 当时园柳俱尘迹,惟有鸣禽尚可听。