闻 wén 逝 shì 者 zhě 自 zì 惊 jīng - - 李 lǐ 嘉 jiā 祐 yòu
亦 yì 知 zhī 死 sǐ 是 shì 人 rén 间 jiān 事 shì , , 年 nián 老 lǎo 闻 wén 之 zhī 心 xīn 自 zì 疑 yí 。 。
黄 huáng 卷 juǎn 清 qīng 琴 qín 总 zǒng 为 wèi 累 lèi , , 落 luò 花 huā 流 liú 水 shuǐ 共 gòng 添 tiān 悲 bēi 。 。
愿 yuàn 将 jiāng 从 cóng 药 yào 看 kàn 真 zhēn 诀 jué , , 又 yòu 欲 yù 休 xiū 官 guān 就 jiù 本 běn 师 shī 。 。
儿 ér 女 nǚ 眼 yǎn 前 qián 难 nán 喜 xǐ 舍 shě , , 弥 mí 怜 lián 双 shuāng 鬓 bìn 渐 jiàn 如 rú 丝 sī 。 。
闻逝者自惊。唐代。李嘉祐。亦知死是人间事,年老闻之心自疑。 黄卷清琴总为累,落花流水共添悲。 愿将从药看真诀,又欲休官就本师。 儿女眼前难喜舍,弥怜双鬓渐如丝。