和 hé 宋 sòng 开 kāi 叔 shū 韵 yùn 游 yóu 风 fēng 穴 xué 山 shān 白 bái 云 yún 寺 sì - - 毕 bì 仲 zhòng 游 yóu
人 rén 去 qù 人 rén 来 lái 半 bàn 日 rì 间 jiān , , 徘 pái 徊 huái 绝 jué 顶 dǐng 觉 jué 身 shēn 闲 xián 。 。
风 fēng 云 yún 不 bù 动 dòng 心 xīn 犹 yóu 恐 kǒng , , 星 xīng 斗 dǒu 相 xiāng 辉 huī 手 shǒu 可 kě 攀 pān 。 。
皂 zào 盖 gài 远 yuǎn 如 rú 天 tiān 上 shàng 至 zhì , , 篮 lán 舆 yú 曾 céng 记 jì 月 yuè 中 zhōng 还 hái 。 。
防 fáng 身 shēn 一 yī 剑 jiàn 今 jīn 谁 shuí 倚 yǐ , , 何 hé 必 bì 崆 kōng 峒 tóng 始 shǐ 是 shì 山 shān 。 。
和宋开叔韵游风穴山白云寺。宋代。毕仲游。人去人来半日间,徘徊绝顶觉身闲。 风云不动心犹恐,星斗相辉手可攀。 皂盖远如天上至,篮舆曾记月中还。 防身一剑今谁倚,何必崆峒始是山。