挽 wǎn 竹 zhú 斋 zhāi 其 qí 二 èr - - 真 zhēn 德 dé 秀 xiù
无 wú 奈 nài 斯 sī 文 wén 坠 zhuì 不 bù 兴 xīng , , 茕 qióng 茕 qióng 吾 wú 党 dǎng 又 yòu 凋 diāo 零 líng 。 。
白 bái 云 yún 寒 hán 锁 suǒ 洪 hóng 崖 yá 顶 dǐng , , 一 yí 度 dù 翘 qiào 瞻 zhān 一 yī 怆 chuàng 情 qíng 。 。
挽竹斋 其二。宋代。真德秀。无奈斯文坠不兴,茕茕吾党又凋零。 白云寒锁洪崖顶,一度翘瞻一怆情。