秋 qiū 怀 huái 酬 chóu 仇 chóu 仁 rén 近 jìn 见 jiàn 寄 jì - - 连 lián 文 wén 凤 fèng
西 xī 风 fēng 一 yī 夕 xī 送 sòng 残 cán 蝉 chán , , 老 lǎo 景 jǐng 情 qíng 怀 huái 更 gèng 惘 wǎng 然 rán 。 。
芦 lú 荻 dí 病 bìng 中 zhōng 秋 qiū 瑟 sè 瑟 sè , , 家 jiā 山 shān 梦 mèng 里 lǐ 路 lù 绵 mián 绵 mián 。 。
空 kōng 城 chéng 点 diǎn 滴 dī 寒 hán 莎 shā 雨 yǔ , , 故 gù 国 guó 凄 qī 迷 mí 断 duàn 础 chǔ 烟 yān 。 。
待 dài 得 de 鹤 hè 归 guī 华 huá 表 biǎo 上 shàng , , 可 kě 堪 kān 人 rén 世 shì 又 yòu 千 qiān 年 nián 。 。
秋怀酬仇仁近见寄。宋代。连文凤。西风一夕送残蝉,老景情怀更惘然。 芦荻病中秋瑟瑟,家山梦里路绵绵。 空城点滴寒莎雨,故国凄迷断础烟。 待得鹤归华表上,可堪人世又千年。