暖 nuǎn 斋 zhāi 诗 shī - - 华 huá 镇 zhèn
至 zhì 足 zú 无 wú 求 qiú 触 chù 处 chù 同 tóng , , 小 xiǎo 斋 zhāi 和 hé 气 qì 日 rì 冲 chōng 融 róng 。 。
几 jǐ 筵 yán 已 yǐ 得 dé 啸 xiào 歌 gē 地 dì , , 赤 chì 白 bái 何 hé 须 xū 绘 huì 画 huà 工 gōng 。 。
况 kuàng 有 yǒu 午 wǔ 檐 yán 容 róng 爱 ài 日 rì , , 曾 céng 无 wú 北 běi 户 hù 召 zhào 寒 hán 风 fēng 。 。
清 qīng 心 xīn 迥 jiǒng 出 chū 尘 chén 埃 āi 外 wài , , 讵 jù 见 jiàn 高 gāo 堂 táng 数 shù 仞 rèn 崇 chóng 。 。
暖斋诗。宋代。华镇。至足无求触处同,小斋和气日冲融。 几筵已得啸歌地,赤白何须绘画工。 况有午檐容爱日,曾无北户召寒风。 清心迥出尘埃外,讵见高堂数仞崇。