高 gāo 风 fēng - - 华 huá 镇 zhèn
一 yī 传 chuán 肯 kěn 来 lái 忘 wàng 暑 shǔ 月 yuè , , 两 liǎng 旬 xún 轻 qīng 举 jǔ 薄 báo 云 yún 霄 xiāo 。 。
非 fēi 关 guān 汉 hàn 水 shuǐ 鱼 yú 盈 yíng 钓 diào , , 不 bù 为 wéi 宜 yí 城 chéng 酒 jiǔ 满 mǎn 瓢 piáo 。 。
方 fāng 外 wài 采 cǎi 真 zhēn 欣 xīn 淡 dàn 泊 bó , , 人 rén 间 jiān 知 zhī 足 zú 得 dé 逍 xiāo 遥 yáo 。 。
高 gāo 风 fēng 可 kě 是 shì 陶 táo 彭 péng 泽 zé , , 归 guī 去 qù 田 tián 园 yuán 为 wèi 折 zhé 腰 yāo 。 。
高风。宋代。华镇。一传肯来忘暑月,两旬轻举薄云霄。 非关汉水鱼盈钓,不为宜城酒满瓢。 方外采真欣淡泊,人间知足得逍遥。 高风可是陶彭泽,归去田园为折腰。