相 xiāng 和 hè 歌 gē 辞 cí 王 wáng 子 zǐ 乔 qiáo - - 宋 sòng 之 zhī 问 wèn
王 wáng 子 zǐ 乔 qiáo , , 爱 ài 神 shén 仙 xiān , , 七 qī 月 yuè 七 qī 日 rì 上 shàng 宾 bīn 天 tiān 。 。 白 bái 虎 hǔ 摇 yáo 瑟 sè 凤 fèng 吹 chuī 笙 shēng , , 乘 chéng 骑 qí 云 yún 气 qì 吸 xī 日 rì 精 jīng 。 。
吸 xī 日 rì 精 jīng , , 长 zhǎng 不 bù 归 guī , , 遗 yí 庙 miào 今 jīn 在 zài 而 ér 人 rén 非 fēi 。 。 空 kōng 望 wàng 山 shān 头 tóu 草 cǎo , , 草 cǎo 露 lù 湿 shī 君 jūn 衣 yī 。 。
相和歌辞王子乔。唐代。宋之问。王子乔,爱神仙,七月七日上宾天。白虎摇瑟凤吹笙,乘骑云气吸日精。 吸日精,长不归,遗庙今在而人非。空望山头草,草露湿君衣。