挽 wǎn 李 lǐ 方 fāng 叔 shū - - 郭 guō 挺 tǐng
憔 qiáo 悴 cuì 词 cí 林 lín 失 shī 俊 jùn 英 yīng , , 已 yǐ 应 yīng 精 jīng 爽 shuǎng 在 zài 蓬 péng 瀛 yíng 。 。
楷 kǎi 模 mó 昔 xī 日 rì 依 yī 元 yuán 礼 lǐ , , 贫 pín 病 bìng 他 tā 年 nián 累 lèi 长 zhǎng 卿 qīng 。 。
无 wú 复 fù 波 bō 澜 lán 窥 kuī 大 dà 手 shǒu , , 空 kōng 将 jiāng 日 rì 月 yuè 送 sòng 虚 xū 名 míng 。 。
当 dāng 时 shí 颍 yǐng 曲 qū 为 wèi 耕 gēng 地 dì , , 只 zhǐ 有 yǒu 风 fēng 滩 tān 昼 zhòu 夜 yè 声 shēng 。 。
挽李方叔。宋代。郭挺。憔悴词林失俊英,已应精爽在蓬瀛。 楷模昔日依元礼,贫病他年累长卿。 无复波澜窥大手,空将日月送虚名。 当时颍曲为耕地,只有风滩昼夜声。